Thứ Năm, 27 tháng 2, 2014

Lịch sử nền văn minh 1

Từ lâu tôi ao ước có thời gian để dịch bộ sách này ra tiếng Việt. Tôi rất thán phục kiến thức uyên thâm, kiến giải đầy tính triết lý, tầm nhìn nhân văn và văn chương của Durant.
Các bộ sử Việt Nam, tuy rất phong phú và hay, nhưng viết rất khô khan và cổ hủ. Một phần của tập một đã được Nguyễn Hiến Lê lược dịch. Tôi rất mong có nhiều bạn đam mê, góp sức dịch 11 tập sách của Durant. Tôi sẽ cung cấp phần mềm hỗ trợ dịch miễn phí.
Tôi tin rằng việc có một cách nhìn tân tiến, khoa học, triết lý, nhân văn và toàn cầu hơn về lịch sử sẽ giúp chúng ta hiểu một cách có ích hơn về những gì đã, đang và sẽ xảy ra để mưu cầu cho hạnh phúc của mỗi người và cả dân tộc chúng ta.  
Để tạo cảm hứng ban đầu, tôi sẽ giới thiệu một số đoạn để các bạn đam mê làm quen với suy nghĩ và văn phong của Durant (NAV)

LỊCH SỬ NỀN VĂN MINH

VỀ CÁC TÁC GIẢ

Will Durant sinh tại North Adams, Massachusetts, vào ngày 5 Tháng Mười Một năm 1885. Ông được đào tạo tại các trường học giáo xứ Công giáo ở đó và ở Kearny, New Jersey, và sau đó tại St. (Dòng Tên) Cao đẳng Phêrô, Jersey City, New Jersey, và Đại học Columbia, New York. Ông đã làm phóng viên tập sự cho tạp chí New York trong một mùa hè, vào năm 1907, nhưng tìm việc làm là quá căng thẳng đối với tính khí của ông, ông đến sống tại trường Seton Hall, South Orange, New Jersey, dạy các môn Latin, Pháp, Anh, và hình học (1907-1911). Ông đã vào chủng viện ở Seton Hall vào năm 1909, nhưng đã rút lui vào năm 1911 vì những lý do mà ông đã mô tả trong cuốn sách Bước chuyển của ông. Ông đã chuyển từ chủng viện yên tĩnh này đến với các nhóm cấp tiến nhất ở New York, và đã trở thành (1911-1913) thầy giáo của trường Ferrer Modern, một thử nghiệm về nền giáo dục tự do. Năm 1912 ông chu du châu Âu theo lời mời và chi phí của Alden Freeman, người đã kết bạn với ông và giờ đây đã gánh trách nhiệm mở rộng các biên giới cho ông. Trở lại trường Ferrer, ông đã yêu một trong những học sinh của mình - người đã được khai sinh là Ida Kaufman tại nước Nga vào ngày 10 tháng 5 năm 1898 - ông đã từ chức, và kết hôn với cô (1913). Trong bốn năm, ông đã theo học chương trình sau đại học tại Đại học Columbia, chuyên ngành về sinh học với Morgan và Calkins và về triết học với Woodbridge và Dewey. Ông đã nhận được học vị tiến sĩ triết học vào năm 1917, và đã giảng dạy triết học tại Đại học Columbia trong một năm. Năm 1914, tại một nhà thờ Tin Lành ở New York, ông đã bắt đầu những bài giảng về lịch sử, văn học và triết lý, hai lần một tuần kéo dài trong suốt mười ba năm, cung cấp tư liệu ban đầu cho các công trình về sau của mình. Thành công bất ngờ của bộ sách Câu chuyện Triết học (1926) đã cho phép ông thôi giảng dạy vào năm 1927. Từ đó, ngoại trừ một số bài tiểu luận ngẫu hứng, ông bà Durant đã dành gần như tất cả giờ làm việc của họ (8-14 giờ hàng ngày) cho bộ Lịch sử nền văn minh. Để chuẩn bị tốt hơn họ đã chu du châu Âu vào năm 1927, đã đi vòng quanh thế giới vào năm 1930 để nghiên cứu Ai Cập, Cận Đông, Ấn Độ, Trung Quốc và Nhật Bản, và đã chu du vòng quanh thế giới một lần nữa vào năm 1932 để thăm Nhật Bản, Mãn Châu, Siberia, Nga, và Ba Lan. Những chuyến đi này đã cung cấp nền tảng cho tập sách Di sản phương Đông của chúng ta (1935) là tập đầu tiên trong bộ Lịch sử nền văn minh. Một vài cuộc thăm viếng tiếp theo đến châu Âu đã chuẩn bị cho tập 2, Cuộc sống của Hy Lạp (1939), và Tập 3, Caesar và Chúa Kitô (1944). Năm 1948, sáu tháng ở Thổ Nhĩ Kỳ, Iraq, Iran, Ai Cập, và châu Âu đã cung cấp nhãn quan cho Tập 4, Thời đại của Niềm tin (1950). Năm 1951 ông bà Durant đã trở lại Italy để bổ sung vào kho sưu tập tư liệu cả đời cho Tập 5, Thời Phục Hưng (1953); và năm 1954 các nghiên cứu thêm tại Ý, Thụy Sĩ, Đức, Pháp, và Anh đã mở ra các viễn cảnh mới cho Tập 6, Phong trào Cải cách (1957).
Đóng góp của bà Durant trong việc soạn các tập sách này ngày càng trở nên đáng kể hơn sau mỗi năm, cho đến Tập 7, Thời đại bắt đầu của Lý trí (1961), đóng góp này đã trở nên lớn đến mức Tư pháp đã yêu cầu kết hợp hai tên trên trang tiêu đề. Và do đó nó đã được đặt trên các tập Thời đại của Louis XIV (1963), Thời đại của Voltaire (1965), và Rousseau và Cách mạng (đoạt giải thưởng Pulitzer năm 1968). Ariel Durant đã qua đời vào ngày 25 tháng 10 năm 1981, ở tuổi 83. Ariel Durant đã qua đời vào ngày 25 tháng 10 năm 1981, ở tuổi 83; Durant đã mất 13 ngày sau, vào ngày 7 tháng 11, ở độ tuổi 96. Công trình được xuất bản cuối cùng của họ là tập Tự thuật song hành (1977).

2 nhận xét:

  1. Văn minh nhân loại bao giờ cũng có sức thu hút rất lớn đối với tao nên tao sẵn sàng góp sức với mày trong chuyện này.

    Trả lờiXóa
  2. Mày cũng nên tập trung vào những nền văn minh không thuộc về nền văn minh 5000 năm của chúng ta nữa. Có lẽ như vậy mới có thêm lý do để bỏ thời gian ra mà làm :))

    Trả lờiXóa