Thực ra "danh đầu trạng" là một sự việc phổ biến trong hoạt động xã hội, trong chính trị lại càng phổ biến, nên cũng chẳng có gì xấu hổ. "Đầu danh trạng" là việc phải làm một số việc, để cam kết với một phía, đồng thời khóa khả năng trở cờ theo phía bên kia. Putin cũng đã từng phải nộp "đầu danh trạng" để cam kết không phản bội tập đoàn Elcin.
Trong Thủy Hử có đoạn Lâm Xung lên Lương Sơn Bạc xin nhập bọn, bị Vương Luân đòi nộp "đầu danh trạng". Anh này phải xuống núi phục kích mấy ngày phải cắt cho được ít nhất một đầu người về nộp. Như thế là phạm luật triều đình, sẽ phải theo Lương Sơn Bạc mãi mãi. Mấy ngày đầu, anh ta gặp toàn phụ nữ, người già yếu ớt nên thương tình tha cho. Nhưng đến ngày cuối cùng, anh ta thề rằng có gặp Thánh hay Phật cũng phải thịt, xui xẻo lại gặp phải anh Dương Chí võ nghệ cũng chẳng kém.
Trong Tam Quốc, Quan Vũ có thể nói là vô địch về "đầu danh trạng". Về hàng Tào Tháo thì phải nộp đầu Nhan Lương, Văn Sú. Bỏ Tào Tháo đi phải chém sáu tướng. Đến lúc gặp lại ông em kết nghĩa Trương Phi cũng bị ông này bắt nộp "đầu danh trạng" mới cho nhập bọn trở lại.
Cho hay là dù đã nộp "đầu danh trạng" cho đối phương, nếu thực lòng muốn trở về đội ngũ, chỉ cần nộp "đầu danh trạng" khác, ác liệt, quan trọng hơn là được.
Hay lắm, rất dễ hiểu. Mình đọc Bố Già có cụm từ này mà nghĩ mãi không ra. Giờ đọc chú giải của bác thì đã rõ.
Trả lờiXóa